Monday, September 22, 2014

Giảm cân thành công nhờ nói không với thang máy

Tôi sống ở lầu 7 của một khu chung cư 10 tầng ở trung tâm thành phố. Hơn 2 tháng đầu chuyển đến sống ở đây, tôi luôn phải cậy nhờ vào chiếc thang máy vì cơ thể gần 90kg của mình không thể "nhích" nổi chân dẫu trên 10 bậc thang. Vậy mà đến một ngày, tôi đã tự mình đi hết 7 tầng lầu của khu chung cư bằng thang bộ không một chút lưỡng lự nào. Đơn giản vì tôi có động lực.   Thang máy thue tham tu luôn là phương tiện cần thiết cho những người nặng cân - (Hình minh họa) Tôi là một người đàn ông độc thân ở tuổi 28, công ty đối diện khu chung cư nên chỉ cần đi bộ vài ba bước là đến nơi làm, lương cao, đời sống vật chất đầy đủ nhưng cuộc sống của tôi trôi đi một cách vô vị. Bạn cứ tưởng tượng đến món canh gà tiềm hấp dẫn với đầy đủ các thành phần rau củ quả và gia vị, thế nhưng đến khi bạn đưa muỗng lên húp thì nó nhạt thếch. Đấy! Chính nó là cuộc sống của tôi. Cho đến khi tôi bắt đầu thói quen dậy sớm hơn mọi ngày tôi mới nhận ra thế giới xung quanh mình thật rộng lớn. Vô tình tôi nhìn đến phía cuối dãy phòng thì thoáng thấy hình ảnh của một người con gái đang mải miết thực hiện những động tác yoga sinh động, làm tôi thấy thích thú vô cùng. Ngạc nhiên thay! Từ hôm đó, ngày nào tôi cũng dậy sớm, ra ban công nhìn về phía nhà cô gái ấy chỉ đơn giản để... nhìn. Một lần tình cờ hai đứa gặp nhau dưới cổng khu chung cư, sau khi chào hỏi đôi câu thì cô ấy mở lời: - Anh có muốn học yoga không? Có vẻ như anh thích yoga. - Với thân hình này sao - tôi trả lời cô ái ngại. - Tại sao không? Thế không anh mua cuốn tạp chí yoga làm gì - cô vừa nói vừa đưa mắt hướng về cuốn tạp chí tôi đang kẹp hờ ở nách. Ngượng ngùng, tôi ấp úng đáp lời: - Vâng! Nếu cô muốn thu nạp người đệ tử này. Tôi bắt đầu theo cô học yoga từ đó, nhưng điều kiện đầu tiên để cô thu nhận là tôi phải giảm xuống khoảng 10kg. Cô yêu cầu tôi "nói không với thang máy". Ngày đầu tiên cùng cô đi thang bộ, đi xuống đã mệt, đến khi leo lên thì tôi gần như kiệt sức. Một ngày, hai ngày rồi nhiều ngày cứ thế trôi qua, tôi đã bắt đầu thói quen từ chối thang máy như lời cô nói. Những giờ đi làm hay khi đi làm về tôi đều lội cầu thang bộ. Hơn hai tháng, tôi bắt đầu vào "lớp" nhập môn của "cô gái yoga". "Cô gái yoga" xinh đẹp chính là người đã giúp tôi "nói không với tháng máy" - (Hình minh họa) Tôi quen gọi cô là "cô gái yoga" vì niềm yêu thích mãnh liệt của cô dành cho bộ môn đó. Tiếp xúc với cô tôi hiểu ra một điều, khi con người ta yêu thích thứ gì họ sẽ luôn cố gắng làm hết mình vì nó. Có lẽ cũng chính như tôi lúc đó, vì thích cô nên tôi răm rắp nghe lời, dẫu tôi với cô chưa là gì của nhau cả. Ngày tháng trôi qua, cuộc sống của một thằng đàn ông độc thân như tôi từ ngày có cô thêm phần ý nghĩa. Tôi kiên trì theo cô tập yoga, lội bộ 7 tầng thang mỗi sáng mỗi chiều, đôi lúc mời nón bảo hộ lao động nhau cốc nước ven đường hay cùng nhau nhấm nháp những món đồ vặt. Chúng tôi chẳng khác gì những đứa trẻ yêu đời dù đã ở tuổi "hâm"... Và tình cảm tôi dành cho cô cứ thế lớn dần lên, nó bắt đầu tỉ lệ nghịch với cân nặng của tôi. Tôi bất ngờ với chính vóc dáng của bản thân mình. Nhờ có "cô gái yoga" đời sống của tôi năng động hơn, nhiều màu sắc hơn thấy rõ.
giảm cân nhờ nói không với thang máy
Ngày 8/3 tôi hẹn gặp cô ở một nhà hàng để mời cô một bữa gọi là tỏ lời cảm ơn. Hôm đó cô ăn mặc rất đơn giản, thấy tôi cô mỉm cười rồi tiến đến một cách tự nhiên. Chưa kịp
giảm cân nhờ nói không với thang máy 1
nói lời cảm ơn cô, cô đã vội nói: - Anh không có gì phải cảm ơn đâu. Tôi phải cảm ơn anh mới đúng, nhờ có anh mà tôi có thể tập luyện nhuần nhuyễn hơn các động tác. Tối mai tôi phải ra nước ngoài dự lớp yoga rồi. - Nói đoạn, cô rút trong ví ra một món quà nhỏ rồi tiếp tục: - Tặng anh món quà này coi như lời cảm ơn của tôi. Chúc anh càng ngày càng xuống cân và có cơ thể như mong muốn. Trước những lời nói của cô, tôi không thể nói được lời nào nữa. Chúng tôi vào bữa ăn trong một khoảng không gian trầm buồn. Tối hôm sau cô ấy đã  ra nước ngoài, lời yêu tôi vẫn chưa kịp trao và món quà nhỏ cô trao vẫn chưa kịp mở... thám tử tư tại hà nội   Tôi sẽ không bao giờ quên người con gái đã từng cùng tôi vượt qua những chiếc cầu thang bộ - (Hình minh họa) Hai mươi tám tuổi, lần đầu tiên trong đời tôi mới nhận ra, sự kiên trì luôn bắt nguồn từ động lực, có động lực bạn mới làm được những điều không tưởng. Và động lực ấy ắt hẳn xuất phát từ cái gọi là "tình cảm", bạn hãy tin tôi
giảm cân nhờ nói không với thang máy 2
đi, rằng bạn sẽ làm được rất nhiều thứ lớn lao nhờ vào động lực từ người bạn tin yêu nhất. Bạn nên hiểu rằng, những lời động viên chân thành của bạn rất có sức nặng, nó có thể bình thường đối với nhiều người nhưng lại là vô giá đối với một người. Hãy tin vào điều đó! Thành Hoàng

No comments:

Post a Comment